BIỂN NHỚ TÌNH ANH
Thơ: Trang Thanh Xuân
Mưa lại về giữa cái lạnh mùa Đông
Anh nơi nào biết không em rất nhớ
Hai mươi năm mà lòng em cứ ngỡ
Mới ngày nao em nức nỡ khóc anh
Vào một chiều cơn bão dữ đến nhanh
Gió giật mạnh phá tan tành xóm biển
Làng chài nhỏ phủ tang thương đau điếng
Những con tàu tan biến giữa đại dương
Nhận được tin anh vội vã lên đường
Cùng đồng đội khẩn trương làm nhiệm vụ
Ở ngoài xa có biết bao ngư phủ
Sóng cuốn nhoài không bám trụ được lâu
Màn đêm buông bóng tối ủ một màu
Bờ cát dài người đón nhau vội vã
Tàu cứu hộ quay về mừng đến lạ
Nhưng anh thì.. Mãi mãi đã đi xa
Nghe tin dữ, em chết lặng anh à….
Mấy ngày sau vẫn nghĩ là mơ đó
Họ bảo rằng ngọn Hải Đăng sáng tỏ
Như mắt anh soi rõ lối đi về
Vì quê hương anh quên cả ước thề
Vành tang trắng não nề ngày đưa tiễn
Người lính trẻ liều thân mình dâng hiến
Bỏ mặc em …….vĩnh viễn mất anh rồi
Lời hẹn hò ngày mai sẽ chung đôi
Vẳng bên tai chẳng phai phôi… anh ạ!
Xác anh gửi tận sâu lòng biển cả
Thì tim này cũng hóa đá thiên thu
Đến viếng anh…
Tiếng sóng vỗ nhẹ ru…
Như tình yêu cho dù bao cách trở
Gọi tên anh trong niềm thương nỗi nhớ
Mối duyên đầu…
Muôn thuở khắc hồn em…..
TT 19/12/2018 Trang Thanh Xuân
VĨNH BIỆT
Thơ Nguyễn Văn Ruyến
Còn trẻ quá các anh còn trẻ quá
Mới 33 & 21 tuổi đời
Vì huấn luyện để giữ trời Tổ Quốc
Đã ra đi xa vĩnh viễn thật rồi
Sẽ muôn đời hồn thiêng quyện mây trôi
Phù hộ mãi cho bầu trời Nước Việt
Nén nước mắt hòa chung lời vĩnh biệt
Các anh đi siêu thoát chốn Vĩnh hằng
Và mai ngày con trẻ ngắm vầng trăng
Mường tượng thấy hai Phi công trên đó
Vẫn đội mũ ngôi sao vàng sáng tỏ
Với hào hùng người Chiến sĩ Việt Nam
Ninh Bình, 16/6/2019
P/s : *Trong khi huấn luyện bay, ngày 14/6/2019, máy bay gặp sự cố bất ngờ trên không; Hai đồng chí phi công đã hy sinh, gồm:
1.Thiếu tá Lê Xuân Trường, 33 tuổi.
2.Thiếu úy Đào Văn Long; 21tuổi.
HẸN EM THÁNG BẢY
Thơ Hồ Viết Bình
Anh vẫn đợi em tháng bảy mùa ngâu
Về đi nhé gặp nhau anh sẽ nói
Mùa ngâu trước anh ra đi vồi vội
Biền biệt hoài chưa nói được tiếng yêu.
Bao năm qua sống trên đảo tiền tiêu
Đêm ngắm trời cao thấy chàng Ngưu đang đợi
Đàn chim nhỏ mang cầu Ô thước tới
Gặp Chức nữ rồi nước mắt lại rơi rơi.
Anh thầm kêu đàn chim nhỏ kia ơi
Bắc cho tôi chiếc cầu qua biển cả
Về bên em tháng bảy chiều êm ả
Anh về rồi em vội vã đi đâu.
Chỉ được gặp nhau vào những mùa ngâu
Về đi nhé, ở đâu về em nhé
Rồi sẽ qua những tháng ngày buồn tẻ
Về nghe anh khe khẽ tiếng tơ lòng.
EM NGƯỜI VỢ LÍNH
Thơ: Thanh Tâm
Đã bao năm làm vợ lính rồi nhỉ?
Cứ một mình quanh quẩn có sao đâu
Đến hôm nay hai thứ tóc trên đầu
Em đã có những đứa con gọi mẹ
Ngày theo anh em như một đứa trẻ
Theo anh về vùng quê biển làm dâu
Em thẹn thùng khép nép bước phía sau
Cứ cúi đầu giấu đi đôi dòng lệ
Buổi ban đầu em một mình buồn tẻ
Anh đi hoài mấy tháng chẳng gặp nhau
Mỗi một năm nghỉ phép có dài đâu
Tuần trăng mật với em là xa xỉ
Bốn năm ròng em một mình suy nghĩ
Từng đêm buồn thèm tiếng khóc oa oa
Bốn năm trôi anh cứ biệt xa nhà
Để mình em bốn mùa đông giá lạnh
Mùa xuân về lòng em bớt hiu quạnh
Đón con yêu trong hạnh phúc vỡ òa
Mải chăm con quên mất rằng anh xa
Bởi có con lòng em thôi giá lạnh
Thời gian trôi tựa giấc mơ ảo ảnh
Ngày anh về em hạnh phúc biết bao
Giờ chúng mình luôn sánh bước bên nhau
Anh bù lại ngày xưa cho em nhé!!!!
Mỹ Đức 11/12/2019
ĐIỀU ANH GỬI LẠI
Thơ: Nguyễn Thị Hồng Hạnh
Tạm biệt giảng đường anh đi bộ đội
Gửi lại mái trường bao nỗi ước mơ
Tạm biệt nhé bạn bè ơi hãy nhớ
Giữ giùm mình sách vở chỗ ngồi quen.
Tạm biệt quê hương đến miền biên ải
Giữ bình yên anh đâu ngại hi sinh
Chắc tay súng bảo vệ đất nước mình
Cho cuộc sống mãi ân tình hạnh phúc.
Tạm biệt người thương tiếp bước lên đường
Anh lại tới miền biên cương hải đảo
Cùng nhân dân anh vượt qua giông bão
Xây cuộc đời anh nào ngại gian lao.
Tạm biệt nhé với biết bao khát vọng
Anh nằm lại mãi mãi trong đại dương
Tuổi hai mươi xin gửi lại mái trường
Cho bè bạn và người thương làm tiếp.
20 – 12 -2019
CHÚ BỘ ĐỘI
Thơ: Nguyễn Trường
Hồi còn bé – quê tôi vùng kháng chiến
Bộ đội về sơ tán ở khắp nơi
Già, trẻ ,gái, trai đều gọi : chú bộ đội ơi
Tôi hỏi mẹ :…tại sao…đều bằng chú?
Mẹ bế tôi – thơm má tròn ửng đỏ
Chỉ tay lên tấm ảnh nhỏ – Bác Hồ
Các chú đây – bên Bác từ Thủ Đô
Nghe lời Bác đi đánh giặc cứu nước!
Các chú xông pha không bao giờ lùi bước
Gặp kẻ thù là đánh thắng con ơi
Không sợ gian nguy, không sợ máu rơi
Còn đi cấy đi cày, giúp dân trăm việc.
Bác lãnh đạo toàn dân vùng lên kháng chiến
Xây dựng quê hương, bảo vệ tổ quốc mình
Ta gọi Bác Hồ kính yêu :Hồ Chí Minh
Gọi bộ đội là : Chú, là anh – yêu mến!
Hà nội ngày 21-12-2019
ĐÔI BẠN
Thơ: Nguyễn Thị Khánh Hà
Đôi bạn là cựu chiến binh
Một thời chinh chiến tử sinh khôn lường
Hiểm nguy, càng nặng yêu thương
Nắm cơm, điếu thuốc, nhịn nhường chia nhau
Chiến công xưa mãi tươi màu
Hòa bình, cùng sống đậm sâu tình người
Đông này gần tuổi bẩy mươi
Gặp nhau ôn chuyện buồn vui, tuổi già…
Mặc cho mái tóc sương pha
Hội ngộ, đoàn kết, đậm đà vui thay
Vẻ vang lính cựu Lục đây
Sống vui, sống khỏe, dựng xây cuộc đời
Hàng năm họp mặt, cùng tươi
Nghĩa tình lính Lục vui cười bên nhau
Quê hương, đất nước đẹp giầu
Vui mừng, thế hệ mai sau hơn mình!
21/12/2019
BỘ ĐỘI CỤ HỒ!
Tác giả: Dương Quốc Nam
Trải qua bao cuộc chiến tranh,
Việt Nam chiến đấu để giành tự do.
Chiến trường khốc liệt cam go,
Các bên mất mát, giằng co đất trời.
Việt Nam bộ đội sáng ngời,
Vững tin, dũng cảm ở nơi chiến trường.
Mặc đạn bom rất kiên cường,
Chiến đấu tất thắng yêu thương con người.
Việt Nam bộ đội tuyệt vời,
Luôn vì Tổ Quốc đến nơi dân cần.
Mọi miền đất nước xa gần,
Công lao bộ đội bao lần thắm tô,
Dân yêu bộ đội cụ Hồ,
Anh hùng Quyết thắng tiền đồ Việt Nam./.
NHỚ BIỂN
Thơ: Nguyễn Đình Cường.
Sóng biển còn đọng lại
Trên vai người cựu binh
Như giữ mãi mối tình
Biển quê hương yêu dấu!
Thời gian đã hiểu thấu
Lòng lính biển ngày xưa
Sóng xô tàu đung đưa
Vẫn giữ màu chung thủy!
Đảo, tàu làm thành lũy
Bảo vệ quyền chủ quyền
Bình yên những con thuyền
Được ra khơi vào lộng…
Biển ta dài và rộng
Như lòng mẹ bao dung
Cách xa vẫn nhớ nhung
Chưa bao giờ nguôi được!
Giờ đây ngồi ao ước
Trẻ lại tuổi đôi mươi
Góp công cùng mọi người
Giữ bình yên biển đảo!
21/12/2019.
Lính thời bình
Thơ Phạm Thị Hồng Thu
Cứ ngỡ lâu rồi đất nước bình yên
Nhiệm vụ không nguy nan như thời chiến
Mới hay nơi trận địa không tiếng súng
Hiểm nguy vẫn còn thường trực, bủa vây
Bỏng chát gió Lào, sương muối buốt tay
Hạn rộng, mặn sâu, dập dồn lũ tới
Tội phạm, kẻ thù rình rập đó đây
Bất cứ đâu cần có các anh ngay
Trưa thao trường, đêm biên cương có hay
Vẫn bền gan, lặng thầm anh chiến đấu
Mồ hôi nồng quyện máu thấm đất nâu
Nghe tin anh* lòng đắng ngắt, quặn đau
Ôi, lính thời bình – Tổ quốc vẫn ngợi ca
Màu áo anh hòa màu xanh đất nước
Anh đang gieo mầm thanh bình hạnh phúc
Lính cụ Hồ ngân mãi “Tiến quân ca”!
NGỌC…NGHIẾN!
Thơ Phan Thúc Định
(Tri ân những người lính, nhân Ngày 22/12)
Mảnh bom găm vào lòng đất
Toạc cả cánh rừng mênh mông
Tháng năm âm thầm khỏa lấp
Vá lành bằng tấm thảm xanh!
Mảnh bom găm vào người anh
Như hạt cát cấy vào lòng trai
Trai cho đời những viên ngọc
Anh cho đời cả tương lai…
Tương lai cứ thế đi qua
Mảnh bom thì mãi nằm lại
Trái gió trở trời ào thức
Khói bom cứ thế trào về…
Em ngược rừng, em tìm cây nghiến cổ
Để hiểu vì sao nu nghiến say lòng
Em đã hiểu để có sắc vân kì diệu ấy
Nghiến nghiến răng tích nhựa ủ hương nồng!
Anh! Người lính đi vào mênh mông…
Phủ Quỳ, 19/12/19.
TÌNH LÍNH ĐẢO
Thơ Hồ Viết Bình
Sáng hôm nay anh lên đường ra đảo
Tạm biệt em vợ mới cưới hôm qua
Nước mắt em lăn dài trên gò má
Ướt đẫm vai anh ướt cả nỗi lòng.
Em yêu ơi, biển đảo đẹp vô cùng
Tàu các anh bồng bềnh trên sóng nước
Tàu là nhà, biển biếc là quê hương
Nhưng chúng nó cứ thường xuyên quấy phá.
Đâm thủng tàu ngư dân đang đánh cá
Có các anh biển cả mới bình yên
Biển và Em là hai mối tình duyên
Nhớ em nhiều nhưng sao quên được biển.
Nay xa em lòng anh đầy lưu luyến
Đợi anh về viết tiếp những vần thơ
Trên đảo tiền tiêu đêm vẫn hằng mơ
Ngày trở về con thơ ùa ra đón.
LÍNH MŨ NỒI XANH VIỆT NAM
Thơ Trương Túy Anh
Nam Su dan, châu Phi xa vời vợi
Nơi đất khô cằn, nội chiến triền miên
Lính mũ nồi xanh từ khắp mọi miền
Gìn giữ hòa bình, đem tình thương mến
Có lính Bác Hồ từ Việt nam đến
Không ngại gian lao nguy hiểm rập rình
Đêm ngày chăm sóc, cứu chữa thương binh
Biến sa mạc thành hoa rau xanh mướt
Có những bông hồng dịu dàng tha thướt
Để lại quê hương con nhỏ mẹ già
Coi Nam Su dan như thể quê nhà
Tỏa hương thơm trên cát khô nóng bỏng
Khi chiều tà, hoàng hôn dần khuất bóng
Nhớ con thơ cô hòa mình dân chúng
Dạy học, hát ca bên ánh lửa bập bùng
Yêu quý thân thương như tình mẫu tử
Lính Việt nam dạn dày trong khói lửa
Đại sứ hòa bình được bạn yêu thương
Nâng vị trí Việt nam trên chính trường
Được Quốc tế ngợi ca đầy ngưỡng mộ.
20/12/2019.
ĐỜI ĐỜI GHI NHỚ CÔNG LAO ĐẠI TƯỚNG VÕ NGUYÊN GIÁP
Thơ: Đào mạnh Thạnh
Giản dị thanh cao đúng thật là
Oai phong đức độ sáng soi nha
Công thần hộ quốc uy vang chấn
Lừng lẫy năm châu mãi chẳng nhòa
ĐẠI TƯỚNG vì dân vẫn hằng mong
Dân giầu nước mạnh khắc ghi lòng
Đem thân ,trí, lực dâng non nước
Thỏa nguyện hùng anh dạ sáng trong
Gương soi ĐẠI TƯỚNG đẹp làm sao
Một đấng anh minh quả tự hào
Tổ quốc ngàn đời ghi nhớ mãi
Danh vang sử sách vĩ nhân hào
BỘ ĐỘI MÀU XANH
Thơ Phan Huy Hùng
Cơn mưa rừng suối khe hung dữ
Quét tan nhà cửa , chia cắt dân
Các anh áo xanh màu Tổ quốc
Hàn đắp vết thương nối xóm làng.
Sao trên mũ tỏa ánh hào quang
Như năm ngón tay Bác Hồ chỉ lối
Dân như nước nuôi cá bộ đội
Không một ai có thể tách rời!
Hoà bình giặc núp khắp mọi nơi
Lấp niềm tin bao người lạc hướng
Màu áo xanh gieo mầm sự sống
Tình quân dân càng đẫm sắc màu.
Đánh giặc nội xâm không súng gươm
Bằng nhân nghĩa , trái tim trong sạch
Những quốc nạn dần dần lẩn tránh
Bộ đội vì dân khi Tổ quốc cần …
Các anh là trụ cột của thời gian
Bộ đội áo xanh không phai màu đất nước
Trái tim yêu máu căng lồng ngực
Bám đất , giữ trời sáng rực tuổi Xuân!
NỢ MẸ
Thơ Trịnh Thanh Hằng
Về đi con chiến tranh đã hết rồi
Con từng bảo sẽ trở về với mẹ
Gió lặng thinh nghe linh hồn thở khẽ
Thất hứa rồi con nợ mẹ mẹ ơi!
Về đi con khói hương ngút ngát trời
Nghe nồng ấm bếp lam chiều ngày ấy
Cơm bữa nay canh cua đồng béo ngậy
Mẹ vẫn chờ con nợ mẹ sương mai!
Về đi con sao con cứ nằm dài
Mẹ đã ướm con bé Lan nhà cạnh
Nết na hiền cảm thông đâu đòi thách
Cau rụng rồi con nợ mẹ ước ao!
Về đi con gió run rẩy ào ào
Châm điếu thuốc cho con mình đỡ rét
Thôi ngủ nhé ngủ ngoan cho đỡ mệt
Lưng rạp còng con nợ mẹ nếp nhăn!
Về đi nhé nhớ ủ ấm chiếu chăn
Cái thằng bé hay khò khè viêm phổi
Nói nhiều rồi mà sao không biết lỗi
Mẹ già rồi biết trông cậy vào đâu!
Mẹ về đi ..
nắng héo hắt ..
trên đầu
Mây u ám ..
liêu xiêu ..
hình bóng mẹ
Đất nức nở …
trở trăn …
rưng rưng khẽ
Nước non này ..
nợ mẹ ..
cuộc đời con!
YÊN TÂM
Thơ Hồ Viết Bình
Cầm vàng còn sợ vàng rơi
Có chồng là lính em thời yên tâm
Anh luôn bận rộn việc quân
Thời gian đâu có mà lần lên face.
Quen cô má đỏ hây hây
Chát qua, chát lại hẹn ngày gặp nhau
Được nghỉ anh vội chạy mau
Về nhà với vợ con yêu vài ngày.
Hết phép anh phải đi ngay
Con chưa quen bố đứng ngây ra nhìn
Em luôn đặt trọn niềm tin
Người chồng bộ đội trái tim nồng nàn.
Ở nhà nhiều lúc gian nan
Mẹ đau con ốm em làm sao đây
Nhưng anh hãy vững bàn tay
Giữ chắc cây súng đêm ngày nhé anh.
LÍNH MÀ EM…
Thơ Trần Lộc
Mong tin…sao chẳng hồi âm
Đứng ngồi sốt ruột ngóng trông anh về
Chia tay nhập ngũ xa quê
Làm người lính chiến ngoài kia biên thùy
Bình yên Tổ quốc… anh đi
Vững chắc tay súng, hiểm nguy không sờn
Thao trường nắng gió mưa tuôn
Biên cương hải đảo thân thương vẹn toàn
Dẫu rằng cách trở không gian
Yêu thương, anh vẫn ngập tràn nhớ mong
Không về, gửi cánh thiệp hồng
Giấu vào trong đó mặn nồng nụ hôn
Lính mà…quân lệnh như sơn
Phép này em nhé…say hơn mộng tình
Thương em, lỡ yêu chiến binh
Nén cả nhịp đập con tim nồng nàn.
HL.12.2019
Xem Clip Review, Chia Sẻ Thông Tin Đáng Chú Ý
✅ Top Đánh Giá | ⭕ Dịch Vụ Tốt |
✅ Top Review | ⭐ Sản Phẩm Tốt |
✅ Top Bình Luận | ⭕ Tin Tức Mới |
✅ Top Chia Sẻ | ⭐ Kiến Thức Hay |
✅ Top Trường Hợp | ⭕ Đúng và Sai |